15 ngoại truyện mini của Đường Thất Công Tử. Part 11

0
3905
views

Series Mười lăm ngoại truyện mini của Đường Thất Công Tử tên thế thôi nhưng thực ra có nhiều hơn 15 phần đó ^^ tại vì thời điểm mình bắt đầu dịch thì mới có mười lăm phần thôi, đến giờ đã có 16, 17, 18 rồi. Các bạn quan tâm có thể bookmark lại, mỗi khi có phần mới mình sẽ update liền!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ ^^

Đây là phần thứ mười một.

Một

Khi các nam chính chuẩn bị ra trận

Dạ Hoa: “Thiển Thiển, ta sắp đi một nơi xa làm một chuyện trọng yếu, nàng chải đầu giúp ta.”
Bạch Thiển (trong khi kết tóc, nhắc đi nhắc lại): “Chàng nhất định phải cẩn thận, không được giấu ta điều gì. Tại sao không để ta đi cùng chàng? Chàng lúc nào cũng lẳng lặng một mình chịu đựng tất cả, cũng chẳng phải lần đầu tiên… (buồn bã) còn nữa, chàng nhất định phải trở về sớm.”
Dạ Hoa (nắm bàn tay đang kết tóc): “Ta đi đây, nàng và A Ly hãy đợi ta trở về.”

Đông Hoa: “Tiểu Bạch, đưa Thương Hà kiếm cho ta.”
Phượng Cửu (vội chạy đi lấy, sau đó nhanh chóng quay lại): “Đế quân, chàng muốn đi chiến đấu sao?” (lấy tay áo gạt vụn hồ đào ra khỏi thanh kiếm)
Đông Hoa: “Nàng đã làm gì kiếm của ta thế kia?”
Phượng Cửu: “Khi nãy thiếp đang làm bánh hồ đào cho chàng, hồ đào cứng quá nên thiếp mượn tạm kiếm của chàng để tách, thiếp không ngờ nó lại sắc như vậy, hồ đào của thiếp đều thành bột hồ đào cả rồi.”
Đông Hoa: “…”

Đông Hoa chuẩn bị đi, Phượng Cửu lén lút đi theo tới tận cửa cung Thái Thần.
Đông Hoa: “Có chuyện gì thế?”
Phượng Cửu: “À, thiếp biết chàng chiến đấu rất giỏi, nhưng trên chiến trường vẫn phải cẩn thận…”
Đông Hoa: “Ta sẽ cẩn thận.”
Phượng Cửu: “Chàng đi rồi, thiếp sẽ trở về Thanh Khâu. Lúc đánh nhau nhớ phải để ý tới quần áo nữa, đừng có làm bẩn chúng. Nếu lúc chàng trở về mà thiếp không có nhà, không ai giặt quần áo hộ chàng đâu.”
Đông Hoa: “…”

Khi Đế quân vừa biến mất ở khúc quanh, Phượng Cửu liền biến thành một con hồng hồ ly lén lút theo sau, bụng nghĩ: “chiến tranh là một việc náo nhiệt như vậy, ta nhất định phải đi xem một cái.”

Liên Tống: “Thành Ngọc, ta đi đây.”
Thành Ngọc (cắn hạt dưa): “À, nhớ khóa cửa nhé.”
Liên Tống: “…”

Hai

Gần đây Phượng Cửu thường cảm thấy bồn chồn lo lắng, bèn đi hỏi cô cô và cô phụ của nàng có cảm thấy như vậy không

Dạ Hoa: “Ta bận như thế này, ngươi cảm thấy ta có thời gian để bồn chồn lo lắng à?”

Bạch Thiển: “Ta? Chỉ có ta làm người khác lo lắng, chứ làm gì có chuyện bản thượng thần phải lo lắng.”

Ba

Mỗi lần Phượng Cửu trở về từ Tẩy Ngô cung đều cảm thấy vô cùng buồn bực. Cô phụ đối với cô cô tốt như vậy, lần nảy trở về sau khi dùng bữa tại Tẩy Ngô cung, nghĩ tới số phận của mình ở cung Thái Thần, không nén nổi tiếng thở dài.

Bạch Thiển: “Sao thế, sao lại thở dài thườn thượt như vậy?”
Phượng Cửu: “Cô cô, vì sao cô phụ đối với người tốt như thế, lại còn biết nấu ăn?”
Bạch Thiển: “Bởi vì khi chúng ta mới quen, ta không biết nấu ăn, vì thế Dạ Hoa đành xuống bếp, nhất là lúc ta mang thai cục bột nhỏ, trù nghệ của hắn nâng cao rõ rệt ấy.”
Phượng Cửu (bừng tỉnh): “Con hiểu rồi.”

Phượng Cửu: “Đế quân, thiếp cảm thấy không khỏe lắm, từ hôm nay trở đi thiếp sẽ không nấu nướng nữa, hay là…”
Đế quân: “Vậy sao, thế thì chúng ta không cần ăn uống gì nữa, chờ đến khi nàng khỏi.”
Phượng Cửu: “…”

Phượng Cửu: “Đế quân, chúng ta cần thảo luận một chút.”
Đế quân: “Chuyện gì?”
Phượng Cửu: “Hai người chúng ta sẽ thay phiên nhau nấu nướng mỗi ngày.”
Đế quân (lật sách): “Được.”

Phượng Cửu cảm thấy vô cùng vui vẻ và hạnh phúc. Ngày hôm sau, nàng làm một bàn đầy đồ ăn.

Ngày hôm sau, Đế quân hỏi Phượng Cửu: “Nàng muốn ăn gì?”
Phượng Cửu (ngạc nhiên): “Đế quân, ngài thực sự đích thân nấu cho thiếp ư?”
Đế quân: “Đúng vậy.”
Phượng Cửu (ngại ngùng): “Đơn giản nấu thứ gì cũng được, thứ gì thiếp cũng thích.”
Đế quân: “Cá sốt chua ngọt nhé, ta nấu món này là ngon nhất.”
Phượng Cửu (rùng mình): “…”

Ngày thứ ba, ngày thứ tư… rồi ngày thứ N, vẫn là Phượng Cửu nấu ăn…

Bốn

Cuộc thi nấu ăn được tổ chức tại Cửu Trùng Thiên.

Bạch Thiển: “Dạ Hoa chàng nhất định sẽ thắng.”
Dạ Hoa: “Trù nghệ của ta tốt như ngày hôm nay đều là nhờ có nàng, Thiển Thiển.”

Liên Tống: “Mau nếm thử, ta nấu một…”
Thành Ngọc (cầm đũa gắp một miếng thịt lên săm soi): “Ngươi tập luyện được bao lâu rồi?”
Liên Tống (mở quạt phe phẩy): “Bảy ngày cho món này đấy, chắc chắn ta sẽ thắng.”
Thành Ngọc (cắn một miếng, sắc mặt đại biến, nuốt xuống, mỉm cười): “Ừ, chắc chắn ngươi sẽ xếp thứ nhất, có điều là từ dưới lên.”

Phượng Cửu (cảm thông sâu sắc nhìn con cá trên tay Đông Hoa): “Đế quân…”
Đông Hoa: “Hửm?”
Phượng Cửu: “Thiếp rất cảm thông với con cá này.”
Đông Hoa: “Nàng đã nói vậy ta cũng thấy cảm thông với nó.”
Phượng Cửu: “Đế quân ngài sẽ thả nó đi chứ?”
Đông Hoa (lắc đầu): “Không, ta chỉ thấy thương hại vì nó sắp sửa bị ăn bởi một kẻ không có thưởng thức như nàng thôi.”

Năm

Một hôm Bạch Thiển và Phượng Cửu cùng thảo luận về vấn đề ai là người có trù nghệ tốt nhất Cửu Trùng Thiên, cuối cùng quyết định để Dạ Hoa và Phượng Cửu tranh tài, giám khảo sẽ là Đế quân và Bạch Thiển.

Ngày hôm đó trời quang mây tạnh nắng ấm chan hòa, hai trọng tài ngồi cạnh nhau với một vẻ mặt hơi… cứng ngắc.

Bạch Thiển (cảnh giác): “Đông Hoa, à, Đế quân, hình như đã lâu ta không có chuyện trò gì với ngươi nhỉ?”

Đế quân (bình tĩnh): “Ngươi lại khiêm tốn rồi, mấy trăm năm trước kẻ nào ở phàm giới sửa vào mệnh cách của ta?”

Bạch Thiển: “…”

Dạ Hoa đang nấu thì nghe thấy, bất giác cười khẽ. Trong khi đó Phượng Cửu run rẩy toát mồ hôi nhìn Đế quân, cuối cùng nhầm nước tương thành giấm, muối thành đường. Kết quả không cần nói cũng biết, Phượng Cửu thua đến không còn một manh giáp.

Phượng Cửu cảm thấy rất đả kích, trở về cung Thái Thần cùng cục bột, đến cục bột cũng than thở: “Tại sao tỷ không đánh bại được phụ quân, tỷ không biết nấu ăn đúng không?”

Phượng Cửu ngạc nhiên hỏi lại: “Ta thua cuộc, tại sao đệ lại phải tức giận?”

Cục bột: “Vì đệ cược với phụ quân rằng nếu tỷ thắng, tối nay đệ sẽ được ngủ cùng với mẫu thân!”

Sáu

Phượng Cửu (háo hức): “Cô cô, con sắp tham gia cuộc thi nấu ăn trên Cửu Trùng Thiên, cô cô người sẽ cổ vũ con chứ? Người sáng suốt như vậy, nếu người chọn con, những tiểu thần tiên còn lại kia cũng sẽ chọn con.”

Bạch Thiển (đọc thoại bản): “Vậy hả?”

Phượng Cửu (háo hức): “Vâng, hễ có thời gian con đều tập nấu món mới mỗi đêm.”

Bạch Thiển (ngẩng đầu lên): “Ngươi có thời gian vào buổi đêm ấy hả? Đế quân để ngươi đi?”

Phượng Cửu: “…”

Bạch Thiển (tiếp tục đọc thoại bản): “Thực ra, ta chọn Dạ Hoa lâu rồi.”

Phượng Cửu: “…”

Bảy

Bạch Thiển: “Dạ Hoa, ta vừa mới xem Phượng Cửu thi bơi lặn về.”
Dạ Hoa: “Kết quả thế nào?”
Bạch Thiển: “Xếp thứ nhất, cũng xem như không tệ.”

Thành Ngọc: “Phượng Cửu mà xếp thứ nhất? Quá hoang đường rồi…”
Liên Tống: “Ta sớm đã đoán được kết quả này.”
Thành Ngọc: “Tiểu tử, sao ngươi biết?”
Liên Tống: “Bởi vì Đông Hoa đến cổ vũ nàng ta, điều này đã đả kích mạnh mẽ Cơ Hoành cũng như các tiên tử khác, khiến họ nản chí bỏ cuộc. Cuối cùng chỉ còn lại Phượng Cửu thi, nàng ta không xếp thứ nhất thì còn ai xếp thứ nhất nữa?”

Tám

Các hạ thích đọc sách gì nhất?

Dạ Hoa: “Tấu chương, ta có thể lựa chọn sao?”

Bạch Thiển: “Thoại bản, gần đây chẳng có truyện gì hay cả, làm ta phải tới mượn Ti Mệnh mấy cái mệnh cách đọc cho đỡ nhàm chán.”

Cục bột: “Mẫu thân, phụ quân, hài tử phàm giới thường đọc truyện thần tiên, con cũng muốn.”

Đông Hoa: “Kinh Phật, ngươi không có mắt sao, không nhìn thấy ta đang đọc?”

Phượng Cửu: “Công thức nấu ăn. Nghe nói được ăn mà không phải trả tiền cũng là một loại hạnh phúc. Để làm Đế quân vui vẻ, ta sẽ trở thành đầu bếp.”

Tiểu Yến: “Ta… Ông đây không bao giờ thèm đọc cái loại gọi là sách!”

Chín

Bạch Thiển: “Dạ Hoa là bài ca bất tận của ta.”

Đông Hoa: “Phượng Cửu là sủng vật của ta, nhanh nhanh biến về hình dạng hồ ly để ta chơi đùa một chút.”

Mười

Dùng một câu nói để chứng tỏ ngươi ở trong Tam sinh tam thế?

Dạ Hoa: “Thiển Thiển, lại đây.”

Bạch Thiển: “Tặng dạ minh châu làm lễ vật.”

Cục bột nhỏ: “Con muốn ngủ cùng với mẫu thân.”

Ly Kính: “Ta không phải đoạn tụ!”

Xem tất cả ngoại truyện còn lại trong series

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here