15 ngoại truyện mini của Đường Thất Công Tử. Part 3

0
6273
views

Series Mười lăm ngoại truyện mini của Đường Thất Công Tử tên thế thôi nhưng thực ra có nhiều hơn 15 phần đó ^^ tại vì thời điểm mình bắt đầu dịch thì mới có mười lăm phần thôi, đến giờ đã có 16, 17, 18 rồi. Các bạn quan tâm có thể bookmark lại, mỗi khi có phần mới mình sẽ update liền!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ ^^

Đây là phần thứ ba

Một

Một ngày nọ, Phượng Cửu phàn nàn với Đông Hoa: “Đế quân, chàng không yêu thiếp!”

Đế quân (bất lực): “Sao nàng có thể nói vậy?”

Phượng Cửu: “Cô phụ thiếp cho dù bận thế nào cũng đều đặn làm ba bữa cơm cho cô cô, nhưng chàng chẳng bao giờ làm cơm cho thiếp cả.”

Đế quân: “Ngoan nào, ta sẽ nấu cá sốt chua ngọt cho nàng.”

Phượng Cửu (khóc ròng): “Đế quân, chàng thực ra không hề yêu thiếp…”

Hai

Một ngày nọ, Đế quân và Phượng Cửu đang dùng trà.

Phượng Cửu: “Hôm qua cá cược với Tiểu Yến tráng sĩ, thiếp thua mất rồi.”

Đông Hoa (nhướn mày): “Ồ? Cá cược?”

Phượng Cửu: “Thiếp sẽ phải chuẩn bị cơm cho hắn trong vòng một tháng.”

Đế quân vừa chau mày, Phượng Cửu nói tiếp: “Bằng món cá sốt chua ngọt của chàng.”

Đông Hoa: “…”

Ba

Tại cung Thái Thần

Phượng Cửu (vừa nấu xong): “Đế quân, mùi vị thế nào?”

Đông Hoa (một tay cầm kinh Phật một tay cầm đũa): “Ừm.”

Phượng Cửu: “Đế quân, món mà thiếp nấu, mùi vị thế nào?”

Đông Hoa: “Hừm?”

Phượng Cửu (chờ mong): “Đế quân, có ngon không?”

Đông Hoa (ngẩng đầu lên): “Ừm, quá mặn, quá nhiều muối.”

Phượng Cửu: “…”

Ngày hôm sau, Đông Hoa bị Phượng Cửu bắt xuống bếp.

Đế quân (đặt xuống một đĩa đồ ăn): “Tiểu Bạch, thử đi.”

Phượng Cửu (nhăn mặt)

Đế quân: “Hửm?”

Phượng Cửu (nghĩ đến cô cô và cô phụ): “Bởi vì là đồ chàng nấu…”

Đế quân: “Tiểu Bạch, dù là người hay là cáo, khẩu vị của nàng đều rất đặc biệt nhỉ?”

Phượng Cửu: “…”

Bốn

Thành Ngọc (bưng đĩa): “Ta mới đến chỗ Phượng Cửu và Đế quân để học nấu món cá này đấy. Nào, thử đi.”

Liên Tống (kinh hỉ): “Thành Ngọc, nàng…”

Thành Ngọc (đỏ mặt): “Mau thử đi.”

Liên Tống (nhai xong, vẻ mặt nghiêm túc): “Cái này…”

Thành Ngọc (háo hức): “Có ngon không?”

Liên Tống (nhẫn nhịn và chịu đựng): “Rất… rất ngon.”

Thành Ngọc (lẩm bẩm một mình): “Sao Đế cơ Phượng Cửu nói rằng trù nghệ của Đế quân kinh thiên động địa, quỷ khóc thần sầu kia mà nhỉ?”

Liên Tống (câm nín): “Khụ khụ khụ… nàng học từ Đông Hoa?”

Thành Ngọc (thành thật trả lời): “À, lúc ngài thấy ta với Đế cơ nấu nướng trong bếp, biết là ta nấu cho ngươi, nên có qua giúp một chút.”

Liên Tống: “…”

Thành Ngọc: “Tam điện hạ, ngươi không sao chứ?”

Liên Tống: “…”

Năm

Thành Ngọc: “Tam điện hạ, mau đến nếm thử đồ ta mới nấu đi.”

Liên Tống (không buồn cắn một miếng): “Ngon lắm.”

Thành Ngọc: “…”

Sáu

Liên Tống (phe phẩy quạt nhìn Thành Ngọc): “Hôm qua ta tới chỗ tiểu tử Dạ Hoa, thấy Bạch Thiển và Phượng Cửu đang thảo luận xem ăn mừng ngày quốc tế phụ nữ như thế nào đấy.”

Thành Ngọc: “Rồi sao?”

Liên Tống (gấp quạt lại): “Nàng có muốn tham gia cũng bọn họ không?”

Thành Ngọc: “Rồi sao?”

Liên Tống (sờ sờ mũi): “Ta có thể giúp nàng.”

Thành Ngọc suy nghĩ một lát, sau đó nghiến răng: “Lưu manh…”

Liên Tống: “…”

Bảy

Cuối cùng một ngày nọ Phượng Cửu cũng có dũng khí để nói với Đế quân hết những khiếm khuyết của ngài, mong ngài có thể thay đổi.

“Thiếp cảm thấy Đế quân da mặt hơi dày.”

Sau khi nói xong, Phượng Cửu có chút áy náy, nói thẳng như vậy không biết có làm tổn hại đến lòng tự tôn của Đế quân không?

Đế quân đang câu cá, liếc nhìn nàng một cái: “Ừ, quan sát tốt đấy.”

Có thể làm gì trước một người đàn ông không cần liêm sỉ đây?

Tám

Một ngày Phượng Cửu đi tìm Liên Tống Quân để hỏi về chuyện Đông Hoa: “Ngài ấy luôn rất độc mồm độc miệng. Nếu ngài ấy dịu dàng hơn một chút thôi, có phải sẽ có bao nhiêu người mến mộ hơn không?”

Liên Tống: “Ngươi có biết vì sao hắn sống lâu hơn tất cả các thượng thần thời viễn cổ để trở thành kẻ bất khả chiến bại không? Đó là vì hắn đã chờ đến tận bây giờ, chỉ để thấy tất cả các ngươi căm ghét hắn đến phát điên mà vẫn không làm gì được hắn đấy thôi.”

“…”

Chín

Phượng Cửu (nhìn chằm chằm thanh Thương Hà kiếm của Đông Hoa): “Đế quân, có một kẻ tên gọi Đường Thất đã khiến thiếp phải trải qua bao đau khổ như vậy. Chàng nhất định phải trả thù cho thiếp.”

Đông Hoa: “Tiểu Bạch, ý nàng là, sau khi lấy ta, nàng đã phải chịu đựng rất nhiều đau khổ?”

Phượng Cửu: “…Thiếp không có ý đó…”

Đông Hoa: “Vậy ý nàng là gì?”

Phượng Cửu: “Ý thiếp là những đau khổ phải trải qua trước khi lấy chàng! Đế quân, thiếp là Đế hậu của chàng kia mà!”

Đông Hoa: “Nhưng Đường Thất là mẹ đẻ của ta.”

Phượng Cửu: “…”

Mười

Phượng Cửu: “Đế quân, chúng ta không thể ở bên nhau, bởi vì chúng ta cùng một mẹ, Đường Thất.”

Đông Hoa: “Đừng ngớ ngẩn như vậy, chúng ta không có quan hệ huyết thống. Đường Thất là mẹ đẻ của ta, nhưng mà là mẹ kế của nàng.”

Xem tất cả ngoại truyện còn lại trong series

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here