Series Mười lăm ngoại truyện mini của Đường Thất Công Tử tên thế thôi nhưng thực ra có nhiều hơn 15 phần đó ^^ tại vì thời điểm mình bắt đầu dịch thì mới có mười lăm phần thôi, đến giờ đã có 16, 17, 18 rồi. Các bạn quan tâm có thể bookmark lại, mỗi khi có phần mới mình sẽ update liền!
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ ^^
Đây là phần thứ mười bốn.
Một
Cục bột nhỏ đang cầm kiếm Thanh Minh: “Cái này cho con nhé?”
Dạ Hoa: “Cho muội muội của con.”
Cục bột nhỏ đang cầm Côn Lôn Phiến: “Vậy cái này cho con đi?”
Dạ Hoa: “Cho muội muội của con.”
Cục bột nhỏ nước mắt đầm đìa cáo trạng với Bạch Thiển: “Mẫu thân, phụ quân không thương A Ly nữa, phụ quân chẳng cho con thứ gì cả, …” *thổn thức* Bạch Thiển chỉ chỉ vào bụng mình: “Ngoan nào, mẫu thân tặng cho con nhé?” Cục bột nhỏ hỏi: “Thứ gì vậy ạ?”
Bạch Thiển: “Muội muội của con.”
Cục bột: “ 〒 _ 〒”
Hai
A Ly đã đến tuổi tiếp quản một món vũ khí. Rốt cuộc thì cậu nên nhận Thanh Minh kiếm của phụ quân hay Ngọc Thanh Côn Lôn phiến của mẫu thân? Thật là khó lựa chọn.
Cục bột: “Phụ quân, cho con Thanh Minh kiếm xem xem.”
Dạ Hoa: “Con trai, với thanh kiếm này, con có thể trở thành chiến thần của Cửu Trùng Thiên trong tương lai.”
Cục bột: “Mẫu thân, cho con Côn Lôn phiến xem xem.”
Bạch Thiển: “Con trai, với chiếc quạt này, con có thể quạt bay tất cả những kẻ con không ưa ra càng xa càng tốt.”
Cục bột: “À, con đang nướng gà nhưng mà lửa không đủ, nên con cần chặt thêm ít củi với quạt thêm chút cho lửa mạnh hơn thôi mà.”
Dạ Hoa và Bạch Thiển: “…”
Ba
Cục bột: “Mẫu thân, con đang làm bài tập về nhà nhưng có một câu này con không biết làm.”
Bạch Thiển: “Hỏi phụ quân con ấy.”
Cục bột: “Phụ quân, con không biết giải câu này.~”
Dạ Hoa: “Hỏi Đông Hoa gia gia của con ấy.”
Cục bột: “Câu đó là: Chúng ta nên gọi Đông Hoa Đế quân
- Ca ca Thúc thúc hay C. Gia gia?”
Dạ Hoa: “…”
Bốn
Cổn Cổn: “Phụ quân… người đang giúp mẫu thân làm bài tập… nhưng tại sao không giúp con…?”
Đông Hoa: “Bởi vì mẹ con quá ngốc nên không thể hoàn thành bài tập của mình.”
Cổn Cổn (từ bỏ hết kiêu hãnh đến không biết xấu hổ): “Cổn Cổn… Cổn Cổn cũng ngốc…”
Đông Hoa: “Không, mặc dù bị mẹ con kéo xuống, IQ của con vẫn đủ trên mức trung bình.”
Phượng Cửu: “…”
Năm
Phượng Cửu: “Đế quân, chàng đang làm bài tập về nhà hộ ai thế?”
Đông Hoa: “Tiểu thiên tôn.”
Phượng Cửu (ngạc nhiên): “Đế quân, từ khi nào ngài bắt đầu có lương tâm thế?”
Đông Hoa: “…”
Phượng Cửu: “Có phải A Ly hối lộ chàng thứ gì rồi không? Nó có thể hối lộ chàng thứ gì…”
Đông Hoa (đương nhiên, Đế quân còn lâu mới lặp lại nguyên văn lời của cục bột): “Nó nói rằng chỉ cần IQ của Phượng Cửu tỷ tỷ bằng được một nửa Đông Hoa ca ca thì tỷ ấy đã có thể giúp nó làm bài tập rồi. Nghe người khác nói IQ của nàng không được cao cho lắm, ta rất vui lòng.”
Phượng Cửu: “…”
Một vài ngày sau.
Cục bột: “Đông Hoa ca ca… Phượng Cửu tỷ tỷ nổi giận với ta!”
Đông Hoa (nhàn nhã câu cá): “Ồ, tại sao vậy?”
Cục bột: “Đông Hoa ca ca, có phải người cố ý bắt nạt A Ly… có phải người không tình nguyện làm bài tập cho A Ly… A Ly, A Ly rõ ràng không hề nói Phượng Cửu tỷ tỷ 555 (ngu ngốc).”
Đông Hoa: “…”
Cục bột: “Đông Hoa ca ca lừa gạt A Ly… A Ly… A Ly…”
Đông Hoa: “Ngươi sẽ?”
Cục bột (òa khóc): “A Ly sẽ không gọi người là ca ca nữa…”
Đông Hoa: “…”
Sáu
Bạch Cổn Cổn (dáng vẻ day dứt): “Cục bột cữu cữu~~~”
Cục bột nhỏ (dáng vẻ nghiêm túc chân thành): “Cổn Cổn, tại sao ngươi lại ẻo lả như vậy? Không cẩn thận cuộc đời ngươi sẽ bất hạnh đấy.”
Cổn Cổn (cắn ngón tay): “Ẻo lả, như là Tiểu Yến thúc thúc, bộ dáng xinh xắn ấy hả?”
Cục bột: “Chính xác! Mẫu thân ngươi không thích người ẻo lả đâu. Tỷ ấy sẽ không ngủ cùng ngươi. Ngươi phải mạnh mẽ và nam tính lên một chút, giống như ta vậy!”
Cổn Cổn: “Được rồi! Để được ngủ cùng mẫu thân, ta sẽ về nhà và ăn hết chỗ cơm ta không chịu ăn lúc trước.”
Cục bột: “Liên quan gì đến ăn uống ở đây vậy?”
Cổn Cổn (hoang mang): “Chẳng phải người vừa mới nói ta phải học theo người sao? Nhưng, nhưng, ta không béo như người.”
Cục bột: “…”
Bảy
Cổn Cổn và cục bột đang ngồi ngoài sân ngắm sao.
Cục bột: “Gần đây phụ quân ta càng ngày càng quá đáng, chiếm hết thời gian của mẫu thân.”
Cổn Cổn (dáng vẻ bồn chồn): “Phụ quân của ta cũng vậy.”
Cục bột: “Chúng ta phải nghĩ cách thôi!”
Sau khi bàn bạc cả hai quyết định: một khóc, hai nháo, ba đòi thắt cổ.
Khuya hôm sau, chỉ còn một mình Cổn Cổn ngồi ngoài sân ngắm sao. Vậy chuyện gì đã xảy ra đêm hôm trước?
Cục bột nhỏ khóc – Dạ Hoa: “Khóc cũng vô dụng.”
Cục bột nhỏ nháo – Dạ Hoa: “Nháo cũng vô dụng.”
Cục bột nhỏ thắt cổ – Dạ Hoa: “Thôi được, chỉ lần này thôi đấy.”
Cổn Cổn khóc – Đông Hoa: “Khóc cũng vô dụng.”
Cổn Cổn nháo – Đông Hoa: “Nháo cũng vô dụng.”
Cổn Cổn treo cổ. Kết quả là Cổn Cổn thực sự đã treo cổ, nhưng nửa đường lại trèo xuống.
Phượng Cửu: “Nhỡ nó thực sự thắt cổ thì sao?”
Đông Hoa (vô cảm): “Đừng lo, Tiểu Bạch, nó chắc chắn sẽ trèo xuống.”
Tám
Nhan Lãng: “Bố, mẹ, con được sinh ra như thế nào?”
Tần Mạc (vẻ mặt bình tĩnh): “Nhặt được ở ven đường.”
Nhan Lãng (phẫn nộ): “Bố nói linh tinh. Rõ ràng dì Chu Việt Việt nói với con rằng đó là vì hai người ngủ cùng nhau!”
Tần Mạc: “…”
Nhan Tống: “…”
Cục bột: “Mẫu thân, phụ quân, con được sinh ra như thế nào?”
Bạch Thiển (cười gượng): “…vấn đề này, ừm, thật sự rất sâu sắc…”
Dạ Hoa (vẻ mặt bình tĩnh): “Mẹ con sinh con ra. Như thế đấy.”
Bạch Thiển: “…”
Cổn Cổn: “Mẫu thân, phụ quân, con được sinh ra như thế nào?”
Phượng Cửu (bồn chồn nhìn Đông Hoa): “À… ừm… nên nói sao nhỉ?”
Đông Hoa (mặt không đổi sắc nói nhảm): “Từ một tảng đá nổ ra.”
Phượng Cửu: “…”
Chín
Cục bột nhỏ: “Gần đây ta cảm thấy rất bất mãn. Phụ quân luôn không cho ta ngủ cùng mẫu thân.”
Tô Thần: “Gần đây ta cảm thấy rất bất mãn. Phụ vương luôn bắt ta cho Tiểu Hoàng ăn.”
Cổn Cổn: “Gần đây ta cảm thấy rất bất mãn. Phụ quân luôn bắt ta ăn món cá sốt chua ngọt mà người nấu.”
Cục bột (ánh nhìn cảm thông): “…”
Tô Thần (ánh nhìn cảm thông): “…”
Mười
Mục tiêu đầu năm học mới.
Tô Thần: “Học hành chăm chỉ tiến bộ mỗi ngày, nỗ lực trở thành người cai trị tốt trong tương lai.”
Nhan Lãng: “Nỗ lực phát huy gen của mẹ để bài thi ngoại ngữ đạt kết quả tốt.”
Phượng Cửu: “Dù thế nào cũng phải trộm cho bằng được thánh quả bần bà.”
Cục bột nhỏ: “Nỗ lực khiến mẫu thân đổi tên của ta và đấu tranh với phụ quân, giành quyền lợi được ngủ cùng với mẫu thân.”
Cổn Cổn: “Nỗ lực khiến mẫu thân chú ý đến ta nhiều hơn và không cần phải ăn món cá sốt chua ngọt của phụ quân.”