Trong thời kì khó ở đọc truyện gì cũng chán, mấy truyện được review khen nhiều đọc cũng không vào nên ta quyết định tìm đại một bộ, không nổi lắm càng hay. Nhớ mấy năm trước từng đọc Nguyệt lại vân sơ hơi bị hay, nên tìm theo tên tác giả, lựa được bộ Thủy tú sơn minh này.
Quả nhiên là quyết định sáng suốt!!! Đến bây giờ ta vẫn đọc đi đọc lại hoài không chán mà~~~
Bộ này được 4.0 trong list truyện ngôn tình ta review. Xem list đầy đủ ở đây nhé
Thông tin cơ bản
Truyện gốc: Thủy tú sơn minh
Tác giả: Na Chích Hồ Ly (Con hồ ly kia)
Review Thủy tú sơn minh
2. Văn án lảm nhảm một hồi cuối cùng khiến người đọc không hiểu gì, quyết định bỏ qua văn án, trực tiếp nhảy hố…
Thủy tú sơn minh đặt trong bối cảnh cổ đại, Úy Trì sơn trang nuôi một con Thiên hồ, cung phụng từ đời này qua đời khác. Trong một đêm Thiên hồ mất tích, Địch Tú – tổng quản của Úy Trì sơn trang cũng biến thành kẻ ngốc, tâm tính như một đứa trẻ, không nhận ra một ai trừ Úy Trì Minh Nguyệt – Úy Trì gia Tứ tiểu thư.
Úy Trì Minh Nguyệt – Tứ tiểu thư của Úy Trì sơn trang, mẹ là quận chúa, ông ngoại là Nam Lăng Vương, gia thế cực kì hiển hách. Úy Trì Minh Nguyệt rất căm ghét Địch Tú, cho rằng hắn lòng dạ thâm hiểm, tiểu lý tàng đao… Khi nghe tin cha mình gả nhị tỷ Úy Trì Thái Ngọc cho hắn thì máu dồn lên não chạy đến phản đối. Hôn sự đã quyết, nhị tiểu thư của Úy Trì gia thành thân cùng thuộc hạ đắc ý nhất của Úy Trì trang chủ, vốn là một mối lương duyên tốt lành. Lại bị Úy Trì Minh Nguyệt ngang ngược phá đám, buông ra một câu: Hắn không xứng!
Thông thường kiểu con gái kiêu ngạo ngang ngược, nói dễ nghe là không có tâm cơ nói khó nghe là không có đầu óc như thế này, tuyệt đối là nữ phụ điển hình…(lại bảo không phải đi) (nhưng mà tsundere… ta thích!
Không ngờ hôn lễ chưa kịp diễn ra thì Địch Tú họa, biến thành kẻ ngốc, không nhận ra một ai, chỉ khăng khăng nhận Úy Trì Minh Nguyệt, còn nói ra một câu khiến tất cả người vây xem sững sờ: “Bởi vì ta thích nàng.”
Úy Trì Minh Nguyệt đương nhiên không cho là thật! Sẵn thành kiến với Địch Tú, nàng cho rằng đây chỉ là một cái bẫy, rằng hắn lại đang ấp ủ một âm mưu nào đó! Nhưng thử hết lần này đến lần khác vẫn không thể thử ra hắn đang giả ngốc, mà chính Úy Trì Minh Nguyệt lại sa chân vào, dần dần động lòng với hắn, quan tâm hắn, che chở hắn…
Địch Tú không giả ngốc, nhưng hắn chẳng qua là bị Thiên hồ phong ấn tâm trí mà thôi, sớm muộn cũng sẽ có một ngày hắn tỉnh táo lại.
Đến lúc đó, Úy Trì Minh Nguyệt có còn chấp nhận được hắn không? Chấp nhận hắn “Địch tổng quản” âm ngoan thủ lạt hai tay nhuốm đầy máu tươi, hay chỉ yêu hắn “A Tú” đơn thuần thiện lương, bất chấp tất cả bảo vệ nàng, luôn luôn nở nụ cười dịu dàng với nàng, dịu dàng che mắt, dịu dàng gọi nàng hai tiếng Minh Nguyệt?
Trong cái đêm phong ấn được giải trừ, Địch Tú đã giằng xé như thế. Hắn biết nàng yêu hắn, nhưng hắn lo sợ đó chỉ là do thuật pháp của Thiên hồ làm ra.
Bởi vì khi Thiên hồ thoát ra, hứa sẽ hoàn thành tâm nguyện cho hắn. Hắn đã nói: Muốn có được Úy Trì gia Tứ tiểu thư.
Tất cả tâm tư của hắn, Mai tiên sinh sớm đã nhìn ra, con người thấu tỏ mọi sự ấy chỉ bình thản nói: Ngươi vẫn là ngươi, có gì khác đâu.
Đúng vậy, dù là trước kia hay sau này, hắn vẫn là hắn đó thôi. Là hắn thuở thiếu niên tiện tay cứu Úy Trì Minh Nguyệt khỏi tay thích khách, là hắn ở một bên xem nàng bày trò khi mới trở về Úy Trì gia, là hắn lo lắng mọi thứ thay nàng trong đình viện, là hắn nắm giữ quả cầu kia, tương tư đến phai màu… Địch Tú đã của rất lâu trước kia, sớm đã thích nàng, nhưng nàng không hay biết, chỉ chăm chăm ghét hắn, mắng hắn tâm ngoan thủ lạt, âm hiểm xảo trá.
Chỉ khi hắn hóa ngốc rồi, nàng mới nhìn rõ lòng hắn. Nhìn rõ người kia nặng nghĩa nặng tình, vì huynh đệ của mình không tiếc trả giá. Phụ thân cứu hắn một lần, hắn lại dùng cả đời để báo đáp. Còn có, hắn đối với nàng, thiên ngôn vạn ngữ cũng chẳng thể hình dung…
Tóm lại là truyện 1vs1 không tiểu tam không một dàn harem nam phụ. Nam chính bảo hộ nữ chính từ rất lâu rồi, còn nữ chính thì rất thẳng thắn và quyết đoán chứ không có vòng vo quỵ lụy đâu. Lúc nhận được thiệp cưới của nam chính với nhị tỷ, nàng còn dám mượn quân của ông ngoại đến phá đám cưới cướp nam chính về mà :3
Hai bạn trẻ đẹp đôi, truyện đọc sung sướng vô cùng không như mấy cái truyện nữ chính bị thánh mẫu nhập rồi hiểu lầm tùm lum rồi giày vò nam chính từa lưa. Các nhân vật phụ không có ai đáng ghét hết, Mai Tử Thất cute lạc lối khỏi phải nói. Cả Thiên hồ hay Úy Trì Tư Nghiễm cha của Úy Trì Minh Nguyệt thật ra cũng không phải người xấu… Truyện dài vừa phải, 28 chương đọc một buổi là xong. Chính văn nhẹ nhàng vui vẻ, ngoại truyện cảm động.
Tin ta đi, Thủy tú sơn minh, hố này trăm phần trăm đáng nhảy!