Thông tin cơ bản
Truyện gốc: Tội nhân (Dật danh)
Tác giả: Bạch Vân
Thể loại: Hiện đại
thanh xuân vườn trường, gương vỡ lại lành, cuồng ngạo mỹ cường công x ôn nhu si tình thụ, HE
thực ra ta thấy gắn tag chính xác hơn phải là cẩu huyết, trước tra sau biến trung khuyển công, trước tiện sau biến chết tâm thụ -_-
Độ dài: 10 chương + phiên ngoại
Cảnh báo: Bài review có tiết lộ trước nội dung truyện. Ném đá nhiều hơn review. Thỉnh cân nhắc ~~
Review Tội nhân – Dật danh
Tưởng chừng đã quen với cảm giác muốn lật bàn mỗi khi sẩy chân sa vào bể máu chó (do sự ngâu si không thèm đọc review hay văn án trước khi coi truyện cả thôi), tưởng chừng đã chai lỳ tới mức có thể bật cười hi ha mỗi khi đọc tới khúc lôi văn nào đó, hi ha cho qua cái sự dở hơi trong cấu tạo não của nhân vật chính, hi ha cho qua cái sự phập phù lên xuống theo đường hình sin của bà tác giả đang đến kì uất hận cuộc đời… nhưng KHÔNG! Ta sai rồi!!! Có một bộ cực phẩm trong cực phẩm đã khiến ta triệt để nhận thức được thế nào gọi là không có cẩu huyết nhất, chỉ có cẩu huyết hơn, khiến ta tức tới nỗi không thể đọc được bộ nào trong 2 tuần liên tiếp chỉ để tiêu hóa cái mớ ba láp bà ý viết.
Và cay đắng hơn bà ý lại là một trong những tác giả yêu thích nhất của ta, người đã tạo nên một trong những câu chuyện đẹp đẽ nhất mà đến giờ ta còn nhớ, còn cảm động biết bao.
Vậy mà tại sao, tại sao cái bộ Tội nhân (Dật Danh) này lại hoàn toàn là một nồi cẩu huyết? Tell me why?
Ngay từ đầu truyện đã diễn cảnh thụ tình cờ gặp công trong khuôn viên trường học, trái tim thiếu nam ngây cmn thơ lập tức trúng tiếng sét ái tình. Cũng thường thôi! Phim thần tượng năm nào chẳng chiếu. Trong một vườn lá vàng rơi, nam chính quay đầu tựa như vương tử trong cổ tích, hoặc tiếng gió xé qua một màn anh hùng cứu mỹ nhân hiên ngang khí vũ blabla rất quen đi?
Dù là cách nào thì ta cũng có thể trấn định, nhưng! Nhưng bộ này cư nhiên có thể để cảnh đầu thụ gặp công là lúc hắn đang xxx với nữ sinh khác, nhìn hắn xxx với nữ sinh khác mà cư nhiên còn có thể nhộn nhạo xuân tâm, cái gì anh tuấn bức người, cái gì nhiếp hồn động nhân? CMN thụ thật sự có cấu tạo não phi phàm, mà ta cũng nhất định là não ủng thủy rồi mới chậc lưỡi coi tiếp!!!
Lúc ấy ta đã nghĩ: Thôi, dù sao cũng đã lỡ coi rồi, coi nốt xem nam chính ngôn tình cặn bã làm thế nào để lắc mình biến thành si tình trung khuyển công, dù sao thì tiết tử cũng rất hay…
Nói nốt lần đầu công thụ gặp nhau, thụ là học sinh mới chuyển trường đến (con nhà nghèo học giỏi), lơ ngơ đi trong trường liền gặp cảnh bá vương trường học xxx với nữ qua đường nào đó, vi diệu trúng tiếng sét ái tình, vi diệu phá hư chuyện tốt của bá vương, cứ thế từ đây rơi vào rắc rối liên tiếp với F4… à lộn kịch bản rồi, từ đây rơi vào rắc rối liên tiếp với bá vương và đám tay sai.
Cho đến một ngày mưa, bá vương đột nhiên tốt bụng đưa cậu về, thụ liền cảm thấy lần thứ hai nhộn nhạo xuân tâm rồi. Mưa đúng không, mưa nên quần áo ướt là đương nhiên đúng không? Quần áo ướt đúng không, quần áo ướt nên đi tắm là đương nhiên đúng không? Tắm xong rồi đúng không, ờm, bạn đoán đúng rồi đấy, chương thứ 3 công thụ lăn giường ._.
Cái gì, công thụ còn chưa đủ 18 tuổi á? Chuyện đó không quan trọng, quan trọng là củi khô lửa bốc, ai thèm quan tâm ba cái vấn đề vớ vẩn như tuổi tác này nọ hây (dù sao thằng công cũng xxx qua bao nhiêu đứa rồi)
Sao, ba mẹ thụ đâu á? Qua đời lâu rồi, dù sao nhân vật chính của ba cái truyện kiểu này không phải mồ côi thì cũng là lớn lên trong cô nhi viện đi ._.
Tóm lại, chương 3, công thụ lăn giường.
Lăn giường xong, tỏ tình xong các thứ các thứ, lại lăn giường, bồi dưỡng tình cảm vân vân… đại khái đến chương 5 thì công lật bài. Đại khái là nó chả yêu thương gì thụ, nó còn ghê tởm đồng tính luyến, nó làm thế chỉ vì cá cược muốn cho thụ nhục nhã không ngóc đầu dậy nổi thôi.
CMN ta muốn chửi thề!!!
Dù đã đoán trước được nó chả yêu thương gì thụ đâu, nhưng cái cách nó cư xử quả thực khiến ta ói ra máu mất! Thằng hèn, thằng cặn bã, thằng akshfkjdsakjsdgfwguiwfcbsjbc!!!!!
Sau scandal đó, thụ tuột dốc không phanh, không học đại học mà đi làm quản lí quán bar (gay bar, of course). Thằng công thì tiêu sái xoay người đi Mỹ. Bảy năm sau, thụ lúc này cũng coi như an ổn ở bên nam phụ (friendzone). Thì công trở về, mở họp báo đính hôn với một cô thiên kim tiểu thư con nhà danh giá. Lúc này công thụ gặp lại, công vì một lí do diệu kì nào đó mà ta đách bao giờ hiểu được, đột nhiên thông suốt, chạy đến xin lỗi thụ và thâm cmn tình bày tỏ: Anh thích em! Thụ càng thần kì hơn, đột nhiên trở nên cao quý lạnh lùng, đột nhiên lên giường với nam phụ vốn bị cho vào friendzone 7 năm, chọc cho công tức điên.
Khi mâu thuẫn lên đến đỉnh điểm không cách nào có thể xử lý?
Lăn giường có thể ~~~!
Lăn giường chán chê công thụ tiếp tục chơi trò tôi chết tâm anh si tình thêm chừng nửa chap nữa, rồi thụ bay qua Hà Lan làm đám cưới với nam phụ, công tới cướp dâu, nam phụ buông tay chúc phúc => HE
Cảm nhận của ta? Cái quần què gì đang diễn ra vậy!
Diễn biến tình tiết non, tính cách nhân vật thì nhảm nhí cũng thôi đi, mấu chốt là, rốt cuộc bộ truyện này muốn truyền đạt cái gì vậy? Ngươi đẹp trai ngươi làm gì cũng đúng? Hay là cứ não tàn theo cách của riêng bạn, rồi sẽ có cả tập đoàn nam chính nam phụ say như điếu đổ cái sự não tàn không giống ai đấy thôi?
Ngày trước đọc Mục Nhiên đã thấy ba chấm lắm rồi, thế mà đến bộ này ta mới thực sự được mở mang tầm mắt! Tra cũng chỉ đến Tần Phi Dương, tiện cũng chỉ đến Diệp Sâm là cùng! Tra công phối với tiện thụ, xứng đôi lắm, coi như bớt tai họa cho nhân gian đi.
Đọc Tội nhân – Dật danh
Dù sao cũng rất cảm ơn bạn editor đã bỏ công chuyển ngữ cho ta có cái mà đọc ._.
[Hoàn] Tội nhân (Dật danh) chuyển ngữ bởi Tiêu Dao Tử