[Review] Đọc thầm

0
4355
views

Thông tin cơ bản

Truyện gốc: Đọc thầm (Mặc độc)
Tác giả: Priest

Thể loại: Hiện đại

Trinh thám phá án, cận thủy lâu thai, tình địch thành tình nhân, niên thượng
Chuyên trị các loại không phục – lão lưu manh công x vừa ngại ngùng vừa phóng túng – phú nhị đại thụ
HE

Độ dài: 180 chương + ngoại truyện

Review Đọc thầm

Review Đọc thầm

Priest hay viết niên hạ công, hoặc cùng lắm là trúc mã trúc mã bằng tuổi thôi, nên khi thấy truyện mới của bả gắn tag niên thượng, tình địch thành tình nhân, ta đã hoang mang cực độ: ủa xô máu chó gì đây, không phải chứ!!!

Đọc thầm quả nhiên là một câu chuyện đi ngược lại lối phục bút thường ngày của Pi đại.

Trong đây, ta không tìm thấy hình mẫu bệnh kiều công, cuồng chiếm hữu thậm chí có đôi chút âm u sởn tóc gáy công như thường lệ. Mà ta thấy được một Lạc Văn Chu chính khí đầy mình, hoàn toàn hiên ngang, chính diện, đáng tin. So sánh thế nào nhỉ… Người ấy giống như dương quang, vừa xuất hiện đã xua sạch mây mù.

Hại Phí Độ viết kiểm điểm cũng có thể viết ra một lá thư tình: Trong tim tôi có một khóm hoa, nghênh đón mặt trời chói chang. Thơm hơn mọi loại rượu ngon. Mùi hương nóng hổi nhấn chìm lồng ngực bù nhìn. Tinh thần bất khuất, từ đây vạn thọ vô cương…

Phí tổng ấy à, là cái thể loại quanh năm suốt tháng treo câu: Sư huynh, em yêu anh trên khóe miệng, thế mà những lời giảo biện ấy sao nghe như lẽ thật lòng.

Bởi so ra, Phí Độ mới là người có nội tâm nặng nề đến ngạt thở.

Có lẽ tính cách của con người không chỉ được xác định bởi một bộ DNA, mà còn liên quan rất lớn đến hoàn cảnh mỗi chúng ta sinh sống.

Lạc Văn Chu sinh ra trong một gia đình vui vẻ, chan hòa, ấm áp không chút góc khuất tối tăm. Cha anh Lạc Thành, mẹ anh Mục Tiểu Thanh cứ như nam nữ chính ngôn tình, con trai lớn rồi cũng chả ngại show ân ái =))) Một người bày đặt mặt mày nghiêm túc, quân luật kỷ cương, thế mà con trai gọi điện một cuộc là không tiếc xuất quân hỗ trợ hắn đúng nơi đúng lúc. Một người là nữ đồng chí văn nghệ giỡn với Phí Độ vui đến quên trời đất, bắt thóp được con trai cũng có cần phải sung sướng đến thế không, ra dáng một bà mẹ chồng tí đi Mục nữ sĩ??!!

Lạc Văn Chu trưởng thành trong hoàn cảnh như thế, dẫu bề ngoài có chút lưu manh vô lại, bản chất vẫn là một cây ngay hấp thụ dương quang. Anh là con trai của lão tướng Lạc Thành, là người cảnh sát nhân dân chính trực, kiên cường, can đảm. Anh xuất thân quyền thế, nhưng có hàm dưỡng, thấu nhân tình, biết nghe lời phải, biết phân biệt đúng sai. Anh là Đội trưởng Lạc của Cục Cảnh sát hình sự, tuổi đời còn trẻ, nhưng ở trên người đã có một loại khí chất thành thục trấn an lòng người.

Trái lại, Phí gia Phí Độ, lúc mới xuất hiện hãy còn là một thanh niên chưa đầy 22 tuổi, nghĩa là chưa đủ tuổi pháp luật để kết hôn. Hắn ngợp trong vàng son, kết bạn cùng hồ bằng cẩu hữu. Mẹ mất sớm, cha thành người thực vật, Phí Độ không người quản, hẳn đã như một cái cây cong vẹo mà lớn lên, tác oai tác quái, gây họa cho đời.

Đáng tiếc, cha hắn quản hắn quá “nghiêm”. Nghiêm đến nỗi trong đôi khi sực tỉnh từ cơn ác mộng hàng đêm, Phí Độ vẫn tưởng như cảm giác khó thở còn ong ong trong phế phủ cùng đại não.

Thương Phí Độ vô cùng.

Vào cái năm mười mấy tuổi đó, thiếu niên Phí Độ như thường lệ từ trường học trở về nhà, chẳng thể ngờ nghênh đón hắn là căn phòng tĩnh mịch cùng thi thể người mẹ đã rời xa nhân thế. Quyết tuyệt kết liễu cuộc đời, quyết tuyệt rời xa cả đứa con trai bấy lâu nay bà vẫn hằng che chở. Tâm tình hắn lúc đó thế nào?

Ngay cả suy nghĩ giết Phí Thừa Vũ cũng đã từng lóe lên.

Lạc Văn Chu ghét mèo, ghét chó, ghét thiếu niên nhi đồng dưới mười sáu tuổi, ghét đến muốn nổi điên. Thế mà vẫn âm thầm lưu ý đến cậu thiếu niên năm đó khăng khăng báo án. Âm thầm lưu ý, âm thầm phí chút tâm tư cho cậu niềm vui, để cậu lớn lên không quá cô độc khác người, âm thầm hết năm này qua năm khác.

Phí Độ chỉ biết anh Đào Nhiên tốt với mình, còn ghét cay ghét đắng tay Lạc Văn Chu ngạo mạn diễu võ dương oai, thích tự cho mình là đúng.

Phí Độ đúng là rất đáng ghét.

Sau này cũng thế, lừa thân lừa tâm đội trưởng Lạc thì thôi, còn lừa gạt anh tự mình đi vào chỗ chết.

Từ sau hôm cứu được Phí Độ ra khỏi Tân Hải, nhịp tim của đội trưởng Lạc bất cứ lúc nào cũng có thể vọt lên một trăm tám có khi.

Thích Lạc Văn Chu là khỏi phải bàn rồi, thế nhưng càng đọc càng thấy thương Phí Độ. Chẳng biết tại sao lại thích nữa, có lẽ bởi vì Phí Độ rất kiên cường. Hắn còn trẻ như vậy, mười mấy năm chống lại sự giáo dục vặn vẹo điên cuồng của người cha Phí Thừa Vũ, thế mà vẫn có thể giữ vững tính người. Trừ những lúc có hơi ngả ngớn chọc cho đội trưởng Lạc tức điên, còn đại đa số thời điểm vẫn là tương đối nghe lời đấy chứ!

Hoặc bởi Phí Độ vốn dĩ mang quá nhiều gánh nặng, cho dù hắn có năng lực nghịch thiên, cũng sẽ có lúc mệt mỏi chán chường. Ở bên ngoài hắn là Phí gia hoa hoa công tử, trước mặt nhân viên hắn là Phí tổng nhã nhặn hiểu lòng người, chỉ có ở bên Lạc Văn Chu, hắn mới có thể làm Phí Một Nồi bộc lộ chút tâm tình thiếu niên nên có.

Thực ra trong suốt cả tuần hồi hộp lần giở từng chương truyện, điều ta quan tâm nhất cũng chỉ có quá khứ, hiện tại và tương lai của Phí Độ mà thôi. Ta chẳng quan tâm lắm những vụ án họ truy tra, cũng không hẳn là không quan tâm, mà chỉ là tò mò theo góc độ người qua đường thưởng thức.

Thế nhưng với Phí Độ, ta đã thực dạ sầu lo hắn gặp phải chuyện gì, ngày mai liệu còn có biến số nào chưa rõ, hắn có thực lòng yêu Lạc Văn Chu… Rồi hắn sẽ hướng đến ánh dương, hay sẽ vĩnh viễn chìm trong đêm tối mênh mang, gục ngã trong vòng vây tâm lý của một tên tội phạm?

Thực ra 5 vụ đại án dây mơ dễ má ba đời: Julien, Humbert, Macbeth, Verkhhovenxki lẫn Edmond Dantès, làm gì có quyển nào nan giải bằng Phí Độ được đâu. Nên đồng chí Lạc Văn Chu à, anh đã làm tốt lắm!

Doujinshi nho nhỏ

Đọc thầm Doujinshi

Đọc thầm Doujinshi

Đọc thầm Doujinshi

Đọc thầm Doujinshi

Credit: Góc Ngọt của Điềm Điềm – Priest Fanpage

Đọc Đọc thầm

[Hoàn] Đọc thầm chuyển ngữ bởi Yển

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here